thời gian
22年04月27日chúng ta thực ra là đang sống bằng cái thứ thời gian gì, cái thứ thời gian tạm mướn, cái thứ thời gian mà vốn sẽ biến mất và đưa chúng ta trở về với hư không.
tất cả mọi hành động của chúng ta có ý nghĩa, hay không có ý nghĩa, ta không thể biết. vì tất cả hành động của chúng ta đều sẽ chỉ xảy ra một lần, và không bao giờ xảy ra lần thứ hai, chúng ta sẽ không thể nào xác định được ý nghĩa của cuộc sống, thời gian, và hành động của chúng ta.
thật là dễ để sống khi ta tự thôi miên bản thân vào việc tin vào một cái mục tiêu một cái mục đích sống nào đấy đơn giản, ví dụ như kiếm tiền, ổn định, hay những thứ nào đơn giản và thẳng thắn như vậy. cái niềm tin đấy sẽ khiến chúng ta sống thật là dễ, nhưng cũng thật là không thoải mái, và kỳ quặc. vì sự thật là cái niềm tin đấy là một thứ lừa hoặc, một thứ tạm bợ.
chúng ta không thể nào mang tiền bạc với chúng ta qua âm phủ, chúng ta cũng không thể ổn định khi sống, rồi tiếp tục ổn định khi chết.
tất cả mục đích này đều chỉ tạo ra một cái hư ảnh khi ta còn sống, rằng ta đã làm một cái gì đấy tốt.
nhưng sự thật là khi ta chết, như thế là hết. tất cả mọi ảo tưởng ta có khi ta còn sống sẽ đều bị chôn vùi.
làm thế nào để sống mỗi ngày với nhận thức rằng ta đã sống cạn ly, sống cạn kiệt tất cả mọi thứ mà thời gian ta đã sống, tất cả mọi cuộc sống mà ta đã sống, có thể trao cho ta.
điều gì là đáng cái sự sống của chúng ta, điều gì là đáng cái thời gian hạn hẹp này của chúng ta.