ngày nắng ấm
22年12月31日ngày nắng ấm này có thể đến được ngày nào hả anh, chúng ta có thể sống trong cái ngọt dịu dàng, trong niềm hạnh phúc nhỏ bé và ấm áp này được bao lâu. em biết, dù nắng có ôm ấp đến đâu, mai đây lúc nào đó cũng sẽ đến ngày tất cả mọi thứ, tất cả mọi người, đều cũng sẽ xa lìa, và em sẽ phải cứng cáp lên, trỗi xừng lên, và tỏ ra cằn cỗi trước cái cảnh phận đời dạt trôi này. em biết tương lai là cái gì đấy sẽ thay đổi, chất liệu của tương lai là chất liệu của sự biến đổi. em biết em sẽ không giữ nổi bất kỳ mầm non hạnh phúc nào, và cuộc đời rồi cũng sẽ cướp em khỏi tất cả những sợi dây tơ gì là một miền tuổi thơ, một miền quá khứ êm đềm. anh à, anh có thể lo lắng cho em được đến đâu, hay đi đến tận cùng trời nào với em. cuộc đời rồi cũng sẽ khiến em một ngày xa lạ với anh, và nếu không thì cũng sẽ khiến anh không thể nào yêu em được nữa. để chọn sống với em trọn một đời, anh chỉ đang cố kéo dài một thiên đàng trải xuống địa ngục, nơi cả hai chúng ta sẽ cùng đau khổ, căm hận, và chán nản nhau.
anh à, em yêu anh nhiều lắm. nhưng tình yêu của em, cũng giống như tấm thân này, rồi sẽ cũng chết, rồi cũng sẽ luân hồi. thanh xuân của em không thể bất tận, cũng giống như niềm hạnh phúc bé nhỏ này vậy. anh à, đừng cố gắng, đừng miễn cưỡng, đừng cố gắng. càng cố gắng, anh sẽ chỉ càng rút ngắn chút thời gian ít ỏi chúng ta có mà thôi. càng cố gắng, anh sẽ chỉ càng làm một cuộc đời đầy nhỏ bé và cô quằn của chúng ta, càng nhỏ bé và cô quằn hơn thôi. hãy nắm lấy tay em, và sống trọn hết những năm tháng thanh xuân này, hãy sống trọn, hãy sống nốt những ngày tháng tươi đẹp này cho đến khi chúng ta sẽ không còn nữa.